Xin lỗi 9A tnh yêu của e vì bài viết muộn màng này. Thực sư e rất muốn viết my feeling từ lâu rồi nhưng vì lí do cá nhân nên bây h mới có thể nhỏ 1 chút tình cảm ra vs 9A dk. E xin lỗi thực sự vì bây h tinh cảm của e có vẻ( e cảm thấy thế) đã phai nhạt đi. E ko muốn quên nhưng nếu thực sự e cứ nghĩ về a như vậy thì hìh bóng a sẽ choáng ngợp trong tâm trí của e mất. Hinh bóng ấy chưa khi nào thoát ra khỏi con người này mặc dù e đã cố găng quên a. Khi vào 10A1 e cứ nghĩ một 9A nữ cũng sẽ dk thành lập dù e biết rằng sẽ mãi mãi ko thể là a. Nhưng sư thật thì........... Nó đã quá sức e tưởng tượng. Có quá nhiều sự thay đổi trong 1 cái j đó mà e cũng ko thể lý giải dk. Chỉ biết rằng a ơi, mọi thứ đã ko còn dk như xưa nữa rồi. vì e đã thay đổi hay đó là 1 qui luật tất yếu của học sinh vào cấp 3. Quãng thời gian khó nhọc nhọc này e đã cố gắng vượt qua nhưng.... E nghĩ răng chả ai biết bởi chỉ có mình a mới hiểu e và mang đến cho e 1 nụ cười, 1 nụ cười tươi nhất, đẹp nhât, hạnh phúc nhất mà chưa ai có thể đem lại cho e trong suốt 10 năm qua. Hôm nay la ngày Ông Công Ông Táo a ak. E đã trong chờ dịp Tết này từ lâu lắm rồi a . Phải chăng e yêu Hải Dương hơn hay vì e đang quá sợ hãi và muốn chạy trốn hiện tại, chạy trốn sự thực đang hiển hiện trước mắt. E còn nhớ, ngày đầu tiên gặp a nhỉ,( ko bít a còn nhớ ko) nhưng khoảng thời gian bên a là chuỗi ngày e cảm thấy hạnh phúc nhất. Ngày ấy a mang cho e tất cả những j khát khao, cháy bỏng, niềm tin, mục đích phấn đấu. Có phải vì thế khi e xa a rồi e trở thành 1 con người ko lý trí, ko tình cảm và...phớt đời ko? A đã quên chưa,hồi đó chúng mình gặp nhau, a chính là con người hoàn hảo nhất mà e đã gặp mà phải sau này khi a đã vĩnh viễn ko về thì e mới nhận ra, chúng mình đã ở bên nhau, ko biết a cảm thấy sao nhưng e lúc đó đung là người sung sướng nhất trên thế giới. Người ta thường cảm thấy hạnh phúc khi bên nhau nhưng cảm xúc của e khi bên a còn hơn cả như thế. A biết ko, mỗi ngày đến vs e là 1 màu hồng. Tình yêu của e, a có biết tại sao ko? vì e lại dk găp anh đấy. E cứ trông chờ 1 ngày nữa lại đến để cho e dk thấy khôn mặt xinh đẹp của a. Khuôn mặt thân thương và...em cũng chẳng bít nói sao nữ. Nhưng nếu có 1 lý do nào đấy làm cho e nghỉ học thì ho đó e cảm thấy như ko có linh hồn. Mà a có biết nhưng người ko có linh hồn sẽ ra sao ko. họ sẽ ngồi thừ 1 chỗ, cả ngày chả nói dk câu nao, và j j đó đại loại như vậy và a biết rồi đó. KO có hồn đâu phải là bản chất của e cho nên e ko thể chịu đựng dk. Đó là lý do mà ngay buổi chiều hôm đó e phải đi học ngay. Ở nhà e còn ốm hơn ấy chứ. Và khi sống trong a, cười cùng a, khổ vì a e mới có thể lại là chính mình dk. E học đội tuyển vào chiều T4, T5, T7 và CN. Và..... mỗi ngày học đội tuyển là 1 ngày vui, anh. Dưới màu xanh mát rượi của lá ở vườn sinh địa nhuốm trong màu sắc nhập nhòe của ban chiều, 1 cảm gác mơ hồ kéo tới trong e. KO biết tại sao nhưng e rất nhớ cảm giác đấy. Nhớ khi cùng Linh còi trốn thầy Cương ra mua xoài, có lúc bọn e ăn 16 cái bò bía. rồi có những khi trốn sang đội tuyển Lý chơi. Cũng ko thể quên nổi ngày sang đội tuyên Hóa Toán làm loạn khi ko có thầy cô. Rồi cứ khi về, lại bắt đầu í ới chờ nhau. Có nhưng khi trên chiếc xe đạp của mình e ngắm trăng, và nghĩ về a( buổi tối ấy a). E nghĩ rằng tại sao e lại yêu a nhiều như thế nhỉ? Và e yêu a nhiều như thế nào e còn chả biết cơ mà. Khổ thân cái tầm nhìn hạn hẹp của e. E chỉ biết nghĩ e yêu a ra sao mà e ko nghĩ đến hậu quả của việc yêu anh qua nhiều sẽ như thế nào. Nhưng thật sự thì chưa khi nào và ko bao giờ e hối hận vì đã yêu a. KO bao h hối hận vì những j minh làm, đó là bản tính của e mà, phải ko a? Haizzz tình yêu của e, cảm ơn a đã mang tới cho e mục dích sống cao nhất. Biết vì sao e lại học đội tuyển Sinh rất tốt ko? Biết vì sao e dk á khoa vòng loại ko? Biết vì sao e thi Toán vao 10 dk 9.75 ko? Vì a đấy 9A ak, because ò u. A mang đến cho e cái đích để dạt dk, mục đích chính đáng để vươn lên, và lý do chính đáng để tiếp tục cuộc đời này. Ẩn hiện trong a là những ngày học cùng đội tuyển Lý,nơi mà tình yêu của e dành cho a dk tăng lên từng giây, từng phút từng ngày từng giờ. Tiếng cười mà a là 1 phần ko thể thiếu của cả tình yêu và tình bạn. ĐT Lý đã mag cho e điều đó. Hình như đây là lý do e Never Give Up môn này. Chác e đã quen lý đến vs mình và chỉ biết nhìn yêu và cười thôi, chả biết phấn đấu cho nó đâu. A brox rồi còn j trong e chỉ có Sinh mà thôi. Ấy dông dài quá rồi. E còn nhớ mùa đông e cùng MInh Mỹ Linh đi mua đồ ăn nè, ngày hè đứng ngoài cổng xem Khôi xoay rubik nè, ngắm bộ mặt nai tơ đẹp giai của Nhơ Khanh nè. Ak đúng rồi. Lúc sắp Têt bọn e còn mua bánh gatô về cho thầy Cương nhưng ngấy quá thế là fair sang ngờ đội tuyên Lý ăn giùm nữa. Và khi Hjp nói những câu ngố ngố, Bống pha trò phá hoại,Khôi nói máy cái ngờ nghệch, Như Khanh Minh Kik Thái béo phát biểu Linh Xuân MInh ngốc nghếch thì thực sự e ko thể ko phá ra điệu cười "Bố chết cũng cười" thiếu Ooxxi dk nữa. Khoảng tg hạnh phúc ben a e ko muốn nói nữa vì chúng quá nhiều va ko bút nào tả xiết sư tươi vui. Chỉ cần a gợi lại 1 cái j đó, e sẽ lập tức trả lời cho a điều còn ngập ngừng kia.................... Cho tới ngày chúng mình sắp xa nhau, có lẽ đây là giây phút tuyệt diêu nhất trong quãng đương chung sống vs a. Đương mới, bịt mắt bắt dê, 1 thùng C2, sõng soài trên bãi cỏ. Quá nhiều sự việc khiến cho e lên 9 tầng mây. Các đôi tình nhân cứ chuẩn bị xa nhau là lại bắt đầu thút thít nhưng chúng mình làm j thế a nhỉ? Nhưng có lẽ vì thế mà khi xa nhau chúng mình đau hưn mức bình thường. Biết là ko thể giữ dk rồi nên chúng ta đành kéo dài(cố gắng)thời gian cạnh nhau phải ko a? Buổi cuối của chúng mình là 3 hôm a có nhớ ko? Ăn uống tụ tập. Rồi cái j đến cũng phải đến. Ngay cuối cùng thực sự. Những cái ôm, xiết tay, la cà hết quán kem rồi vê trương. Ở trường hết lớp học rồi nhà thể chất. Điều duy nhất e ko nhớ là bao nhiêu nước mắt đã tuon rơi vì a. Tới lúc đó e mới bắt đầu nhận ra a quan trọng tới mức đọ nào. Cảm ơn trời Phật vì hôm ấy e đã ko khóc để danh thời gian nhìn chúng nó tuôn lệ vì anh. Để chúng nó ko nhìn thấy giot nước mắt rơi ướt gối 1 tháng trời của e về a. Chưa ai e khóc nhiều như thế a ak. Tới lcs đó e mới nhận thấy E YÊU A ko ít như e đã tưng nghi. E chỉ muốn a biết là ko khi nào a phai mờ trong tâm trí e. Như 1 người tình chung thủy nhất, e chỉ mong a sẽ nghĩ rằng: Tình yêu của e duy nhất sẽ luôn chỉ có 1 minh a. Vậy thôi. Thế là hết rồi hết thật rồi. KO bao giờ còn những giờ phút như khi bên cạnh a dk nữa đâu. Vì sao máy bay bay nhanh nhất? Vì chung ko có cổ, chúng ko nhìn lại quá khư nên chúng bay nhanh. Nhưng e ko phải là máy bay, chỉ là 1 con người bình thương muốn yêu và khao khát dk yêu a và tình yêu thực sự mà e vẫn đang chờ đợi. E mong là a vẫn luôn dõi theo bước e đi a nhé. Bí mật ủng hộ và tạo động lực phấn đấu cho e dk ko a, 9A? Tình yêu trọn đời của e? LOVE U!!!!!!!!!!
Join the forum, it's quick and easy